8 giờ 30 sáng nay 16.4: Báo Thanh Niên tổ chức tọa đàm 'Xây dựng Mang Yang - Gia Lai thành thiên đường bò sữa'
Cả hai mẫu xe Yamaha Sirius mới và Honda Wave RSX Fi đều dùng đèn pha HalogenChỉ quay lại cảnh học bài, nhưng video này thu hút cả triệu lượt xem
Lễ dâng hương các chiến sĩ biệt động được tổ chức trang trọng tại căn nhà số 499/20 Cách Mạng Tháng Tám, P.13, Q.10, TP.HCM. Ngôi nhà này trước đây là gara xe phục vụ hậu cần - kỹ thuật cho lực lượng biệt động Sài Gòn - Gia Định. Hằng năm, vào ngày mùng 6 tết, gia đình các thế hệ biệt động Sài Gòn - Gia Định cùng về đây làm lễ giỗ, dâng hương, dâng hoa, tưởng nhớ đến các anh hùng liệt sĩ biệt động Sài Gòn - Gia Định đã hy sinh trong các trận đánh vào những cơ quan đầu não của địch tại Sài Gòn năm 1968. Đó là các mục tiêu như đại sứ quán, bộ tư lệnh hải quân, bộ tổng tham mưu, tổng nha cảnh sát, biệt khu thủ đô, khám Chí Hòa, đài phát thanh, sân bay Tân Sơn Nhất…Tại buổi lễ, ông Phan Xuân Biên, nguyên Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy TP.HCM cho biết, lực lượng biệt động Sài Gòn trong kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ và đặc biệt là trong chiến dịch Mậu Thân 1968 đã anh dũng chiến đấu và hy sinh, đến nay vẫn còn một số chiến sĩ chưa tìm được hài cốt. Lễ giỗ chung cho các anh hùng liệt sĩ biệt động Sài Gòn - Gia Định góp phần giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ luôn ghi nhớ những cống hiến to lớn của các chiến sĩ đã hy sinh cho độc lập, tự do, thống nhất đất nước. Đồng thời, nhắc nhở các thế hệ trẻ không ngừng học tập, tu dưỡng và rèn luyện đạo đức, ra sức cống hiến để xây dựng và phát triển đất nước.Cũng trong sáng cùng ngày, tại Nghĩa trang liệt sĩ TP.HCM (TP.Thủ Đức), Bộ Tư lệnh TP.HCM tổ chức lễ khởi công xây dựng bia tưởng niệm liệt sĩ biệt động Sài Gòn - Gia Định. Đây là hoạt động nhằm giúp các thế hệ trẻ gìn giữ các di tích của lực lượng biệt động, phối hợp với các cơ quan chức năng làm tốt công tác chính sách, phát huy giá trị lịch sử của lực lượng biệt động, góp phần giáo dục thế hệ trẻ về truyền thống, lịch sử bảo vệ Tổ quốc của quân và dân ta.
Asus giới thiệu laptop ExpertBook B9 OLED tại Việt Nam
Cặp đôi Hoàng gia Anh đã dành tặng người hâm mộ cái nhìn ngọt ngào về tình yêu của họ. Trong bức ảnh được nhiếp ảnh gia Will Warr chụp tại khuôn viên dinh thự Anmer Hall, Hoàng tử William nhẹ nhàng nghiêng người, đặt một nụ hôn lên má Công nương Kate, trong khi cô mỉm cười và nắm chặt tay chồng.Bức ảnh này thực tế đã xuất hiện lần đầu tiên trong một video thông báo của Công nương Kate hồi tháng 9.2024, khi cô chia sẻ rằng mình đã hoàn thành liệu trình hóa trị sau khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vào đầu năm. Một số hình ảnh từ video, bao gồm khoảnh khắc bên các con, cũng xuất hiện trên thiệp Giáng sinh 2024 của gia đình Hoàng gia. Thậm chí, một trong những bức ảnh ấy đã được cặp đôi chọn làm ảnh đại diện trên các nền tảng mạng xã hội.Trong thời gian gần đây, Công tước và Công nương xứ Wales dường như ngày càng thể hiện tình cảm nhiều hơn trước công chúng. Hồi tháng 1, Hoàng tử William đã có một bài đăng đầy yêu thương nhân dịp sinh nhật lần thứ 43 của Kate."Gửi đến người vợ và người mẹ tuyệt vời nhất. Sức mạnh mà em đã thể hiện trong suốt năm qua thực sự phi thường. George, Charlotte, Louis và anh vô cùng tự hào về em. Chúc mừng sinh nhật, Catherine. Chúng tôi yêu em. W", Hoàng tử William viết trên Instagram ngày 9.1. Không chỉ Hoàng tử William thể hiện tình cảm, Công nương Kate cũng công khai gửi nhiều lời chúc ấm áp đến chồng nhân dịp sinh nhật của anh vào tháng 6 năm ngoái.Trong bối cảnh Hoàng gia Anh đang phải đối mặt với những thách thức lớn về sức khỏe, Hoàng tử William đã không ngần ngại chia sẻ về quãng thời gian đầy khó khăn này khi cả Công nương Kate và Vua Charles III đều phải chiến đấu với bệnh ung thư: "Tôi vô cùng tự hào về vợ mình. Tôi cũng tự hào về cha tôi, vì cách ông đã đối mặt với mọi thử thách. Từ góc độ gia đình, có thể nói rằng đó là một khoảng thời gian cực kỳ khắc nghiệt".Ngày 14.1 năm nay, Công nương xứ Wales tuyên bố đã hoàn thành điều trị ung thư và bước vào giai đoạn thuyên giảm: "Thật nhẹ nhõm khi tôi đã vào giai đoạn thuyên giảm và hiện tại tôi đang tập trung vào quá trình hồi phục. Những ai từng trải qua bệnh ung thư sẽ hiểu rằng cần có thời gian để thích nghi với một cuộc sống mới".
Những ngày cuối năm, chúng tôi có dịp ghé xóm ve chai (hẻm 184, đường Nguyễn Xí, P.26, Q.Bình Thạnh) để tìm hiểu cuộc sống của những người lao động nghèo khi tết đến xuân về. Trong những câu chuyện mưu sinh đầy vất vả, chúng tôi xúc động và khâm phục khi chứng kiến tình bạn thiêng liêng và lòng nhân hậu sáng lên giữa xóm nghèo ấy. Đó là câu chuyện của bà Lê Thị Ánh Mai (60 tuổi) và bà Nguyễn Thị Cảnh (57 tuổi, bị tai biến); 2 mảnh đời gắn bó, nương tựa nhau giữa muôn vàn khó khăn.Chúng tôi theo chân mọi người vào phòng trọ nhỏ của bà Mai và bà Cảnh. Trước cửa, ve chai, bìa carton chất đống. Diện tích phòng khoảng 10 m2, được lợp bằng tôn cũ rách nát, xộc xệch; còn sàn nhà lót bằng những tấm bạt chồng lên nhau. Bên trong, áo quần, xoong nồi treo ngổn ngang; đa phần đều là đồ cũ người ta cho hoặc 2 bà nhặt về tái sử dụng. Giá thuê trọ 1,5 triệu đồng/tháng, chưa tính tiền điện nước.Bà Cảnh không có gia đình, sống lay lắt qua ngày. Còn bà Mai chia tay chồng sớm, sống với mẹ và 2 người con. Hiện, con cái của bà Mai đã lập gia đình và cũng làm nghề nhặt ve chai.Thắc mắc về cơ duyên 2 người gặp nhau, bà Mai tâm sự, đó là năm 1995. Trong lúc đi nhặt ve chai gần nhà thờ Đức Bà (Q.1, TP.HCM) thì bà Mai thấy bà Cảnh ngủ ở vỉa hè nên tới bắt chuyện, làm quen. 3 tháng sau, bà rủ bà Cảnh về thuê phòng trọ ở chung.“Tôi thấy Cảnh không nơi nương tựa, lang thang ngủ ngoài đường, nhiều khi bị người ta đuổi, thương lắm. Cả tôi và bà ấy đều đồng cảnh nghèo, nên tôi mới ngỏ lời rủ bà về mướn trọ ở chung. Tuy nghèo nhưng có nhau, vậy mà vui”, bà Mai cười nói.Khoảng 6 năm trước, bà Cảnh bị tai nạn rồi dẫn đến tai biến. Từ đó, trí nhớ suy giảm, nói chuyện đứt quãng, khó khăn. Bà Cảnh dần quên đi nhiều thứ, kể cả quá khứ của chính mình; nhưng lạ thay, trong trí nhớ chắp vá ấy, bà Cảnh vẫn nhớ rõ bà Mai và 2 đứa con của bà Mai.Thỉnh thoảng, có hàng xóm qua hỏi thăm hay buông một câu đùa, bà Cảnh bật cười híp mắt; tay vung loạn xạ, nói không tròn câu nhưng ánh mắt ánh lên sự háo hức như đang giải thích cho mọi người hiểu điều gì đó.Ngoài bệnh tai biến, trí nhớ suy giảm, bà Cảnh còn bị bệnh tim, tiểu đường, tay phải bị liệt. Mỗi tháng tốn 700.000 đồng tiền thuốc men. Bà Mai là người hỗ trợ bà từ ăn uống, đến sinh hoạt cá nhân.Đều đặn mỗi ngày từ 7 giờ - 10 giờ và từ 20 giờ - 23 giờ; trên chiếc xe lăn do nhà hảo tâm tặng, bà Mai lại lặng lẽ đẩy bà Cảnh đi khắp các con hẻm ở Q.Bình Thạnh để nhặt ve chai mưu sinh.Hỏi về những khó khăn khi đi nhặt ve chai kiếm sống, bà Mai nói cực nhất là những ngày nắng gắt. Chỉ cần đẩy bà Cảnh đi khoảng 30 phút, đôi chân bà Mai đã rã rời, thở dốc như đứt hơi, phải dừng lại nghỉ lấy sức rồi mới tiếp tục hành trình. Nhưng dù nhọc nhằn, bà vẫn kiên trì, vì không thể để bà Cảnh ở nhà một mình.Trung bình mỗi ngày bà Mai lượm ve chai kiếm được 50.000 - 70.000 đồng. Để tiết kiệm chi phí, bà Mai dè sẻn chi tiêu. Bà thường chọn nấu ăn ở nhà và định mức chi tiêu một ngày không quá 50.000 đồng. Còn ngày nào không kiếm được tiền, bà Mai sẽ đi khắp nơi xem chỗ nào phát cơm miễn phí để xin về cho bà Cảnh.“Cảnh thích ăn cá, tôi thường kho thật mặn rồi ăn được 2 ngày. Lúc nào được người ta cho thêm 5.000 - 10.000 đồng thì mình chiên cá ăn được 1 ngày”, bà Mai tâm sự.Bà Mai chia sẻ, dù rất yêu thương nhau nhưng đôi khi 2 người cũng cãi nhau vì không hiểu ý. Tuy nhiên, 2 người không bao giờ giận nhau quá một ngày. “Hồi xưa người này lớn tiếng, người kia sẽ biết cách làm ngơ cho qua chuyện. Ở với nhau mấy chục năm không để bụng nhau hoài được. Mấy năm nay bà ấy bệnh, mình thương. Nhiều khi bực bội nhưng tôi không dám mắng, mình phải nhường nhịn một chút, lâu lâu tôi hay pha trò cho nhà cửa vui vẻ", bà Mai nói.Hỏi bà Mai kỷ niệm nào khiến bà nhớ nhất? Bà Mai nhìn sang bà Cảnh, rưng rưng nước mắt. Bà Mai nghẹn lại rồi nói, tuy 2 người không phải ruột thịt nhưng có duyên gần nửa đời người và bà xem bà Cảnh như em ruột.“Hồi đó, khi còn khỏe, 2 tụi tui cùng nhau đi nhặt ve chai, đồng lòng nuôi 2 đứa con của tui (đứa lớn 7 tuổi, đứa nhỏ 3 tuổi). Mỗi ngày, chúng tôi đi nhặt ve chai, hai đứa nhỏ ở nhà tự trông nhau. Nếu ai bệnh, người còn lại đi làm, gánh vác phần nặng hơn", bà Mai xúc động.Hỏi hàng xóm xung quanh, ai cũng biết hai bà không phải chị em ruột nhưng ở cùng nhau và thương nhau như gia đình. Bà Hồng (Q.Bình Thạnh) chia sẻ trong xóm ai cũng quý và ngưỡng mộ tình bạn của bà Mai và bà Cảnh. “Hai người ở với nhau lâu lắm rồi, 2 người rất yêu thương và đùm bọc nhau. Tôi rất cảm động với tình cảm và tinh thần vượt khó của gia đình họ”, bà Hồng bày tỏ.Bà Lương Thị Ngọc Thúy, Chi hội trưởng Chi hội phụ nữ khu phố 17 (P.26, Q.Bình Thạnh), xác nhận gia đình bà Mai và bà Cảnh ở xóm ve chai thuộc diện khó khăn suốt nhiều năm qua.“Tôi luôn đồng hành cùng gia đình bà Mai. Dù gia đình khó khăn nhưng bà Mai rất chịu khó. 2 người không phải họ hàng, ruột thịt nhưng cưu mang, giúp đỡ nhau để sống. Hiện tại 2 bà nhặt ve chai, sống bằng tình yêu thương của cộng đồng, bằng sự giúp đỡ của các sơ, hàng xóm và nhà hảo tâm”, bà Thúy thông tin.Như thông tin trước đó trong bài viết Tết cận kề xóm ve chai ở TP.HCM: 'Chỉ mong có được nồi thịt kho hột vịt', xóm ve chai có hơn 50 hộ dân, đến từ nhiều địa phương khác nhau nhưng đều chung cảnh nghèo khó. Họ bôn ba vào TP.HCM làm nghề nhặt ve chai, bán bé số... để sống qua ngày.Họ sống chen chúc nhau đến ngộp thở trong khu nhà trọ "ổ chuột" ẩm thấp, 4 vách lợp bằng tôn hầm hập và bí bách.Với tinh thần sẻ chia cho người lao động nghèo có một cái tết được đủ đầy và ấm cúng, ngày 27.1 (28 tết Ất Tỵ), Báo Thanh Niên cùng các nhà hảo tâm đến thăm và trao quà tết từ tấm lòng của bạn đọc và anh chị em bằng hữu.Tổng số tiền mặt và quà tặng đã trao có giá trị khoảng 400 triệu đồng đến các gia đình tại xóm ve chai (hay còn gọi là Xóm Ruộng, hẻm 184 Nguyễn Xí, P.26, Q.Bình Thạnh, TP.HCM).
Giải bóng chuyền vô địch quốc gia: Trường Tươi Bình Phước thua sốc Quảng Ninh
Tôi là người đã viết nhiều trường ca, và tôi cảm nhận rất rõ, với những trường ca mình ưng ý, yếu tố may mắn bao giờ cũng là thành phần rất quan trọng khiến tác phẩm được viết "thông đồng bén giọt".
